tiềm kiếm nâng cao

Chủ Nhật, 4 tháng 3, 2012

VỊ MẶN CỦA GIỌT NƯỚC MẮT

Vị mặn của những giọt nước mắt


image
Cuộc sống vốn dĩ là thế , nào có phải toàn màu hồng. Có nếm trải những nỗi đau đớn, muộn phiền hôm qua, bạn mới biết quý trọng niềm vui, hạnh phúc bạn có hôm nay . Thật may mắn khi tôi còn có thể cảm nhận được những vị mặn từ những giọt nước mắt để biết mình còn cảm xúc, để biết mình còn được yêu thương và quý trọng yêu thương .
Lớp một, tôi là thằng con trai học giỏi nhất lớp nhưng cũng lại là đứa hiếu động nhất lớp . Mới sáng sớm, mẹ vừa đưa tôi vào lớp, tôi liền xán lại thằng bạn thân rủ chơi trò đánh nhau – đây là cái trò mà tôi thích . Nhưng mới sáng sớm mà, quần áo còn sạch sẽ tinh tươm thế, sao lại chơi đánh nhau được . Thằng bạn không chịu chơi . Nhưng tôi thì lại quá muốn . Nó không chơi thì mình cũng … chơi luôn, tôi lao vào …đánh  nó tơi tả . Nó mếu máo chạy vào mách cô giáo . Cô giáo tôi tên Hoa Lê, hằng ngày vốn cưng tôi là thế nhưng trong lần này thì không . Cô bắt tôi xòe bàn tay ra “ Taynào đánh bạn ? “ “ Dạ…tay này “ . Chát . Chát . Chát . Cây thước đập vào lòng bàn tay đau điếng . Đau quá . Tay tôi đỏ nóng lên . Nước mắt tôi trào ra giàn giụa . Ai biểu hăng quá làm chi cho khổ thân . Xong , cô hỏi tôi “ Con biết lỗi chưa ?”. ” Dạ biết “. “ Còn dám tái phạm nữa không ? “ “ Dạ không .” Tôi thôi không khóc nữa . Nhưng  nước mắt thì đã chảy xuống tận miệng quyện với mồ hôi chèn nhẹt .
Đó là lần đầu tiên tôi cảm nhận vị mặn của nước mắt một cách thực thụ . Bởi trước đó chưa từng ai cho tôi ăn đòn đau như thế cả .Sau đó, tôi chẳng thèm chơi với cái thằng bạn đó nữa  vì nó dám “ phản bội “ tôi đi mách với cô . Giờ chơi, tôi rủ cả đám loi choi khác tiếp tục chơi cái trò bạo lực đó, mặc kệ thằng bạn lọ mọ đi theo sau :”Cho tao chơi dí mậy “

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét